
Còn chút gì để nhớ
Truyện Nguyễn Nhật Ánh, vốn có vui có buồn, và một trong những câu chuyện “buồn” mà tôi thích là cuốn Còn chút gì để nhớ.
Bản thân cốt truyện có thể khá giống với cuộc sống thật nhiều bạn trẻ hiện nay. Nhân vật “tôi” trong sách là chàng trai lặn lội từ miền quê xa xôi vào đất Sài Gòn để thi và học Đại học. Và rồi gặp mấy chị em nhà hàng xóm ở nơi anh chàng trú ngụ. Trong đó có cô bé Quỳnh – xinh đẹp và trong sáng.
Rõ ràng, chúng ta thấy câu chuyện không có gì mới mẻ, nhưng cái hay nằm ở tình tiết sinh động và rất thực, nằm ở tâm trạng của những người lần đầu bước chân vào mảnh đất của rung động tình cảm. Cô bé trong truyện đã yêu một cách rất hồn nhiên, mà cũng hời hợt và vô tâm. Nhân vật chính – người kể chuyện – đã yêu và mãi yêu hình bóng của một người con gái đã khiến con tim trai trẻ lần đầu biết sung sướng và đau đớn.
Không chỉ vậy, cuốn sách còn có những tình yêu và tình bạn khác, cũng rất đời thực, khiến cho câu chuyện không còn mang dáng dấp hư cấu nữa. Kết thúc câu chuyện là dấu lặng sâu lắng cho độc giả, một giây phút nào đó, hoài niệm về những buồn vui của mối tình đầu.
Mời các bạn đón đọc Còn chút gì để nhớ của tác giả Nguyễn Nhật Ánh
Nguồn: https://aatapaatalu.net/
Xem thêm bài viết: https://aatapaatalu.net/category/giai-tri
Hay quá ! nhẹ nhàng mà thật nhiều cảm xúc và lỗi day dứt cứ mãi trong lòng .
Sao chương không lấy kim dung
Ôi !! Giá như Quỳnh ko ở trong gia đình cách mạng
Hayyyyyyyyyyy
sao tự nhiên thích Kim Dung ghê
Chiến Tranh làm mất bạn bè,người yêu.
Lan Anh dễ thương nha!!!!
Truyện rất hay.
nghe lại "mắt biếc" buồn thối ruột lại nghe truyện này thấy 2 nv chính giống nhau mà phát buồn
Truyện này khác với truyện ngồi khóc trên cây thật . 1 là các nhân vật chính éo le bi kịch ngay từ đầu rồi kết thúc lại đem lại niềm vui cho độc giả . Chuyện này lại khác từ đầu tới gần cuối tưởng chừng như một câu chuyện vui vẻ , những mối tình thật đẹp ai ngờ kết thúc lại buồn thế . Truyện bác Ánh đúng là đem lại những cảm giác thật khó tả cho ng đọc. Day dứt
Nghe mùi Ngạn đâu đây :))))
Có ai còn xem không? Lò go Xa Mát Tây Ninh quê mình
Bác Ánh hay thật. Giống i như cái tiêu đề.
Sau này ta lớn có biết bao nhiêu kỉ niệm, bao nhiêu thứ đáng nhớ.
Nhưng ta thật sự k biết nhớ gì, nhớ như thế nào. Và k biết còn chút gì để nhớ?
ko cầm được nước mắt, thương trâm quá
Nghe chuyện thích trăm
Truyện hay thật
Giọng này đọc ký sự hay lắm
Có biết vì đâu đời sống đang dễ thương bỗng dối trá, đói nghèo, chia cách và hệ quả đã kéo dài đến giờ. Thương cho tất cả, chỉ là nạn nhân. Đọc mà buồn!!!
Giọng anh này hay quá à. Có điều phần thoại anh đọc chưa truyền cảm lắm, nhưng mà giọng anh hay xuất sắc 🤣
Truyện hay không nên nghe hết từ từ tiêu thụ
Thich ve bt
Thay chuong oi thay phsi day quynh cho
Em yeu thay
Tiec ky
Ky lan
Hai lua
Ah mil quynh
Vêt seo ngang bung cua toi
De
Truyen hay dů nhen
Trung son
Cho em di voi