Một câu chuyện yêu đương giữa vì chưng BS tài bố cùng cô chế độ sư công danh, hai gia đình ở hai các lĩnh vực phân biệt sẽ vậy tính bí quyết cũng phân minh.

Trình làng truyện hòa bình nhỏ tuổi của anh

Tác giả: Đông Bôn Tây cố
Thể loại: ngôn tình

Trích đoạn truyện hòa bình nhỏ tuổi của anh ấy

Sáng mùa đông ánh sáng rạng ngời, Tùng Dung khép hờ mắt, biếng nhác nằm dựa lưng vào lớp đệm mềm con kê bên trên bệ cửa sổ nhìn ra ngoài rộng phơi nắng, tranh thủ uống một cốc coffe rồi new cầm cố ăn mặc quần áo ra ngoại trừ. Vừa new khai trương thì thấy cửa nhà căn nhà đối diện cũng đã và đang mở, liên tục bao gồm đội ngũ nhân viên bê vác sở hữu đồ cần dùng sinh hoạt đi ra đi vào, tuy thế không thấy gia chủ đâu.

Tùng Dung tựa vào canh cửa ngõ chú ý siêu chậm. Nhà hàng siêu thị xóm đề nghị mang đến hơn nửa năm nay không có một số người ở, nghe nói chủ nhà bị cuồng sạch đang, khách thuê bình thường chưa cung cấp được nên thay đổi thái của anh ta, mà anh ta thì cũng chẳng thiếu tiền, vì vậy cứ quăng quật trống ở ấy mãi. Do dự mình chuẩn bị siêng vào là thần thánh phương nào? Mỗi tầng của nhà ở này gồm hai biệt thự, nhưng nhà đối diện mãi chưa có người ở, tính năng này đồng nghĩa với việc Tùng Dung một người thân chiếm cứ một tầng, khiến thông thường Trinh cực kỳ mếm mộ.

Vào một giờ chiều vài ngày sau, Tùng Dung bước ra từ nhà hàng của căn hộ, tay xách hai túi đồ vĩ đại, đã đứng trước cửa chuyển tay ra định vén tấm rèm dày lên, ngạc nhiên có một giây sau, rèm đã được gia đình bạn ở phía đối diện vén lên. Trước mặt cô chính là thành viên gia đình chàng trông chỉn chu sạch sẽ, đôi mắt đen láy với đuôi mắt dài đẹp tuyệt, sở hữu theo khí hóa học khôn xiết riêng. Một tay anh cầm di động cầm tay nói chuyện, tay kia vén rèm. Khi nhận thấy Tùng Dung ngẩn người thân nhìn gia đình, anh vừa ra hiệu mang đến cô đi trước, vừa kéo rèm tránh sang mặt, vẫn nhẹ tiếng nói vào điện thoại.

Tùng Dung gật đầu cố gắng cho lời cảm ơn. Cách rời khỏi ấy, cô còn quay đầu thoáng nhìn lại mà lại chỉ bắt gặp bàn tay đã tiếp thu. Bàn tay đó nhiều năm cũng như hạn hẹp, khớp ngón minh bạch, mang theo nét kỹ lưỡng hiếm thấy ở cánh mày râu, hẳn là một bàn tay làm thủ công khéo léo.

phần đông gia đình đến siêu thị này hồ hết là nhà bạn sống trong căn hộ chung cư. Cô vẫn ở đây lâu bởi thế, sao trước kia chưa từng thấy anh thành lập ở đây?

Rồi vào một buổi sáng vài ngày sau, Tùng Dung dậy muộn. Lúc này cô bắt buộc lên tòa, vày quan tòa kia ghét nhất là gia đình mang lại muộn.

cuống quýt sẵn sàng hoàn thành để đi, vừa ra khỏi cửa ngõ thì thấy cửa ngõ cầu thang máy đang từ từ đóng lại, cô tất tả chạy lại.

Bên cạnh đó các bạn trong cầu thang máy nghe thấy tiếng động, đột ngột chuyển tay ra chặn cửa nhà đang dần khép. Tùng Dung đặt chân đến trong mới thở phào nhẹ nhõm, còn chưa kịp cảm ơn đang sửng sốt mang đến tròn mắt. Trong thang máy, quanh đó một tổ ấm quý ông, còn có một viên bông béo trắng muốt đã ngồi.

>> Đọc thêm truyện ngôn tình quân nhân

Tùng Dung sợ chó đề xuất định đi chuyến thang máy tiếp theo, nhưng lại sợ người và chó trước mặt bần hổ, dù cô ngần ngừ chú chó Samoyed đang thè lưỡi quan sát mọi người chú tâm này liệu bao gồm biết xấu hổ hay chưa. Cộng thêm, cũng không còn kịp nữa bắt buộc cô chỉ còn cách thế giữ vững, nép gần kề vào vách thang máy, cảnh giác quan sát chăm bẳm con vật cưng khổng lồ màu trắng.

Ôn Thiếu Khanh liếc nhìn cô rồi cúi người trong gia đình vuốt lông cổ chú Samoyed, xoa đầu nó, “Mày đi lan can cỗ, tao hóng mày ở dưới.”

(*) Samoyed: Một giống chó săn gồm nguồn gốc từ vùng Siberia, đây là giống chó gồm cỗ lông trắng tính như tuyết cộng tính giải pháp có các điểm sáng của chó sói.

Tùng Dung nhếch môi chú ý chú chó.

viên bông to Cấp Tốc chân nhảy ra quanh đó cầu thang máy, chỉ giữ lại một loại bóng trắng muốt. Lúc đầu cửa ngõ cầu thang máy khép lại, Tùng Dung thấy nó chạy về phía lan can thoát hiểm.

mang đến giờ đây Tùng Dung new ngoảnh đầu quan sát người sở hữu của cục bông lán, vừa định khen anh khéo dạy con vật thì lại ngẩn thành viên lần nữa? Trùng hợp nạm sao, anh cũng ở biệt thự này ư?

Tùng Dung thu lại góc nhìn rồi chớp mắt.

Hôm đấy siêu thuận lợi, Tùng Dung không chỉ không đến trễ mà hơn nữa sớm vài phút. Mà lại nguyên tắc sư bên đối phương mang lại muộn, rứa là suốt công việc cô chỉ cười cợt nhìn quan tòa giày vò, áp bức vì chưng biện pháp sư bên đối phương vẫn sa sầm mặt, kể cả lời mắng cũng khác nhà bạn.

chấm dứt phiên tòa, Tùng Dung đứng chờ ở cửa rồi cộng ra không tính mang do quan tòa khi nãy, “Chú, con người chỉ mang lại muộn năm phút thôi nhưng mà mang lại mức chú đuổi cộng giết tận thay sao?”

“Muộn một giây cũng cảm thấy không được. Sở hữu lại cháu không thấy hầu hết tài liệu nhưng anh ta trình lên đa số bị photo lệch à? Anh ta lừng chừng chú bị triệu chứng rối loạn ám ảnh chống chế nặng sao? Chú trông thấy vẫn khó khăn Chịu.”

Tùng Dung vỗ trán, “Vốn định ăn bữa trưa sở hữu chú, nhưng xét thấy bệnh của chú ngày dần nghiêm trọng, hẳn là con cháu làm cho gì nói gì cũng biến thành khiến chú nặng nề Chịu. Thôi chúng ta nạp năng lượng riêng đi ạ.”

>> Xem thêm Truyện cưới trước yêu sau

vày quan tòa gật đầu, “Được, trưa nay chú cũng có hẹn rồi.”

Tùng Dung cười chào: “Vậy hẹn chạm chán chú vào phiên tòa sau.”

Lại cho một buổi tối của vài ngày sau, khi Tùng Dung đi có tác dụng về cũng như đứng dưới tầng ngóng cầu thang máy, cô lại chạm mặt các bạn cánh mày râu kia lần thứ tía.

cầu thang máy lên rồi lại dừng, đôi lần khai trương, thỉnh thoảng có người ra vào. Tùng Dung chú ý chăm bẳm số đông con mốc giới hạn lượt mất tăm, thầm đoán xem anh ở tầng mấy, sau đó cảm thấy tổ ấm thật rỗi hơi.

chờ đến lúc cô thức tỉnh, trong cầu thang máy chỉ còn lại cô cũng như anh, còn con số chỉ một đang sáng trên ảnh trên nền chính là số tầng mà cô ở. Chung cư này được thiết kế theo tiêu chí mỗi tầng bao gồm hai biệt thự, có lẽ nào…

cửa ngõ cầu thang máy bật mí, Tùng Dung bước đi trước, vừa thay khóa xe khai trương vừa suy xét người trong gia đình phía sau. Quả nhiên anh đi về phía ngôi nhà đối diện. Sau khi mở cửa, Tùng Dung còn ngoảnh đầu chú ý thoáng qua rồi new đóng lại, lần này cô chỉ nhận thấy khuôn bên nghiêng của anh ý. Trong lòng cô thầm tán thưởng, bộ mặt anh cũng coi cũng như xứng có tư chữ “dịu dàng như ngọc”.

Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!

Truyện 4 Phương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *