Nếu như em yêu anh thì chỉ cần có anh sống tại nơi ấy bạo gan, bình yên, để anh biết rằng tình yêu của em không hề là gánh nặng bên trên đôi vai anh, em chỉ việc thấy anh là…đủ.

Trình làng truyện nếu như em yêu anh

Tác giả: cha Lạc
Thể loại: Ngôn tình ngược

Trích đoạn truyện Nếu cũng như em yêu anh

Thái Dương biết Khúc Hạo Triết thích cô vì gia đình bạn quý ông này ko phải cất giấu điều đó. Cuộc đời của Thái Dương, mỗi sáng thức dậy là mang lại khu vực buôn bán, chiều tối là về ngôi nhà rồi lên giường đi ngủ, hai phút sau rơi vào giấc ngủ say mang đến mơ cũng không tất cả. Phần lớn cấm đoán anh ta bất kì cơ hội nào. Nhưng lại Khúc Hạo Triết cũng chưa phiền vày điều đó, chỉ âm thầm bên cạnh chờ đợi, Thái Dương cũng đành xem như không thấy, dù sao cô cũng chẳng thể nào xâm phạm quyền công dân của anh ta được, Thái Dương nghĩ, cô sẽ chính là nguyên lý sư tường tận quy định.

mình khiến cô phiền nhất lại chính là Hoa Điêu.

Giữa khuya, ở trong phòng chỉ có bóng đêm sâu thẳm, rèm khung cửa sổ dày nặng buông hờ chẳng để lọt chút ánh sáng le lói nào. Tiếng nói của Hoa Điêu ở đầu bên đó điện thoại mơ biển không rõ: “Đi ra đây, uống một chén bát.”

Thái Dương đau đầu: “Ngày mai tớ còn lên tòa, cậu có vẻ ngày ngày sênh ca, tớ thì bắt buộc ngày ngày cực khổ để nuôi sống phiên bản thân.” “Tới đây đi, Thái Dương có lợi của tôi.” Hoa Điêu nghẹn ngào năn nỉ, giữa đều âm lượng hỗn tạp Thái Dương đang chắc là nghe thấy tiếng khóc truyền tới khôn cùng rõ, cô bất giác bất ngờ tỉnh hẳn.

người ta của Hoa Điêu cũng tựa cũng như hoa đào, còn kiên trì hơn cả loài ‘hoa chưa ngại tuyết sương, cớ sao gia đình chùn bước’ có sắc thắm nghênh ngang mỉm cười ngạo nghễ chờ mùa xuân về mặc kệ gió mưa, tuyết lạnh đấy. Thái Dương mơ biển cảm thấy vấn đề khôn cùng cực kỳ nghiêm trọng.

>> Đọc thêm list Truyện h

Đêm mùa xuân luôn tràn trề phần đông nồng nàn cám dỗ, đông đảo ánh sáng của đèn tỏa nắng rực rỡ cũng như đám đông chưa ngủ. Thái Dương mua thấy Hoa Điêu trong một tiệm bar rầm rĩ náo nhiệt. Trên tay cô đó thay một ly rượu vang lóng lánh, phục trang rất là hiện đại quyến rũ. Khuân mặt toàn thể không còn chút vết tích nước mắt, chắc hẳn rằng vẫn trang điểm lại.

“Thái Dương,” cô đó gọi: “Cậu xem, rượu là thứ ấn tượng do đó, khiến cho trọng điểm trạng con người vui vẻ cũng như khoảng không gian biến thành dễ thương thế này, rượu chia làm các loại có khác gì con người ta. Như Remy Martin và Hennessy cô nhắc, trải qua gần như năm lâu năm tháng rộng ủ trong thùng gỗ sồi rồi hóa thành Hennessy V.S.O.P*, cấu tạo mượt như nhung, hương do thuần kỹ càng, tất cả cả sự dịu ngọt tinh tế, hài hòa và thanh lịch trọn vẹn, và đúng là nước trường sinh mà lại. Thái Dương cảm thấy người bao gồm chút choáng ngợp, cô vốn chưa có nhiều hứng thú với đều thứ này. Cô biết Hoa Điêu đang gặp mặt buộc phải chuyện gì đó, nếu như không sẽ không nói hươu nói vượn do vậy. Có một tổ ấm quý ông đã đi vào, anh ta Cách thẳng tới nơi của Hoa Điêu, ở một nơi rối ren hỗn độn cũng như thế này nhưng bạn cánh mày râu ấy vẫn toát ra vẻ thanh sạch chưa chút vây bẩn, Thái Dương biết cô biết đi được rồi.

Lúc chuẩn bị bước chân đi, cô nghe thấy giọng nói dịu dàng của Hoa Điêu: “Tên của tôi là Hoa Điêu**, là cần đến nước biển Kính ủ thành. Tính ôn hòa, màu cam tiến thưởng trong suốt, hương vì thuần khiết ngọt ngào, nồng nàn thơm ngát.” thay là Thái Dương cười cợt.

(*Hennessy V.S.O.P: viết tắt ‘Very Superior Old Pale’, lấy xúc cảm từ một loại rượu Cognac chế tạo vào năm 1817 để bán với bắt buộc do Vua tương lai của anh quốc – George IV.

**Rượu Hoa điêu có cách gọi khác là rượu chị em Nhi Hồng, góc từ rượu Thiệu Hưng tách Giang. Ở Đài Loan Trung Quốc, tương truyền tập tục, nếu trong căn nhà gồm chị em liền ủ một vò rượu. Đợi đến khi bạn nữ đi lấy ck sẽ lấy chúng ra đãi khách, vò rượu tinh khiết thơm ngon chính là ‘Nữ Nhi Hồng’ – ‘con gái hạnh phúc’. Nhưng lại nếu con gái không lấy chồng vẫn yểu mệnh thì vò rượu đấy gọi là ‘Hoa Điêu’ – đóa hoa tàn.

*** biển Kính: là hồ nhân chế tạo để bán nước tưới tiêu thời Đông Hán. Tương truyền, nước biển này là Nguyên vật liệu cần thiết để tăng độ thơm ngọt của rượu Thiệu Hưng.)

Từ lúc đặt chân vào cho đến lúc rời đi, cô không hỏi Hoa Điêu vì chưng sao lại khóc, nếu hy vọng nói người nhà đó vẫn không hóng nhà bạn hỏi. Tâm tứ là thứ để lắng nghe bài viết chưa bắt buộc phải phân tích vì chưng sao, khuyên nhủ đôi khi chẳng giải quyết được gì. Lúc cô thức dậy, trời đang sáng bừng, phần đa tia nắng ngày xuân dịu dàng êm ấm luôn treo lơ lửng trên nền trời, cho cho những người ta sự khoan khoái dễ chịu dù bao gồm chút đỉnh chói lóa tuy thế không thể nào căm ghét được. Thái Dương vội tắm rửa cố quần áo rồi lao Nhanh ra cửa ngõ.

>> Mời bạn đọc thêm Truyện sắc

Khi đến công sở, chỉ có một chị lao công đang quét dọn vệ sinh, cô lấn sân vào phòng làm việc của mình rồi ngồi xuống vùi đầu vào đống tài liệu. Công sở khôn xiết yên tĩnh, Thái Dương thích phần đa chặng lặng như gắng này, cô thích đời sống đơn giản, chưa phức tạp, không vội vàng bon chen. Nhiều đồng nghiệp lần lượt mang đến đông đủ, các bạn loay hoay có các bước của mình, chưa ai làm cho phiền ai.

“Thái Dương”, Thái Dương nhận điện thoại nội bộ, cô nghe thấy âm lượng thông báo của Tiểu Mỹ: “Chín giờ ra tòa.”

Tiểu Mỹ là một thư ký kết khôn xiết chuyên nghiệp giang, trẻ trung cute lại dịu dàng không nguy hiểm, chần chờ gia đình bạn Đấng mày râu nào hình như lấy được cô ấy.

Thời gian nghỉ giữa tòa, cô nhận ra điện thoại của Hoa Điêu, nghe thấy giọng nói đầy biếng nhác của cô ý nàng: “Ra tòa hả?”, “Ừm, nếu như không thì tớ sống bằng gì chứ?”, “Thôi đi, đừng có hình trạng vẻ túng thiếu đáng thương như thế, bao gồm Khổng Bồi nuôi cậu.” Hoa Điêu coi thường.

“Tại sao anh đấy buộc phải nuôi tớ?”

“Anh đấy là mình giám hộ của cậu chứ sao, ko phải là chú cậu hả.” Hoa Điêu lưu loát lí giải.

“Tớ sẽ hai mươi lăm tuổi rồi, không yêu cầu người trong gia đình giám hộ.” Thái Dương thở dài: “Tớ cũng như Khổng Bồi không có chút quan hệ huyết thống nào hết, tớ và anh đấy chẳng qua chỉ là… tớ nợ anh đấy nhiều năm cơm áo, nợ một món ơn huệ bắt buộc trả!”

“Phân biệt trắng đen minh bạch cũng như cố là có thể vỗ yên cõi lòng hỗn loạn sao?” Hoa Điêu cười: “Chỉ nhiều năm kinh nghiệm lừa gia đình bạn dối tổ ấm, tối nay ra không tính uống rượu, Khúc Hạo Triết nhớ cậu.”

“Không đi.” Thái Dương chỉn chu xong khoát.

“Không được, sắp đến điên rồi.” Hoa Điêu bắt đầu ngang ngược.

“Điên kệ anh ta.” Đối sở hữu Khúc Hạo Triết, Thái Dương luôn không bao gồm thừa lòng trắc ẩn.

“Người sắp đến điên là tớ đó!” Hoa Điêu thở dài não ruột: “Ngày nào hắn cũng tới địa điểm tớ hỏi thăm cậu, suốt từ sáng tới buổi tối lúc nào cũng dòng ánh nhìn bi hùng thương sầu muộn, dịu dàng nhung nhớ, phờ phạc không thôi đó!”

“Tớ không giúp được gì, chạm chán chỉ càng làm cho hại con người bổ xung thôi.” Thái Dương ơ hờ: “Đàn ông đầu đội trời cẳng đạp đất mà lại xuyên ngày quẩn quanh mang đều chuyện đó, chưa gồm tiền đồ. Tớ sắp tới lên tòa rồi, húi đây.”

buổi đêm sau khi tan có tác dụng, Thái Dương đi chạm chán Khổng Bồi. Hôm nay là sinh nhật anh tư mươi bố tuổi.

Trưởng văn phòng dụng cụ sư Bộ Giới là các bạn chí cốt lâu năm của Khổng Bồi, lúc Thái Dương sẵn sàng đi, hắn nghiến răng nghiến lợi nói với cô: “Mỗi dịp mừng năm new tới nơi của Khổng Bồi, hắn bao giờ cũng mặc cho người lăn qua lăn lại, duy chỉ có sinh nhật là khăng khăng chấp nê muốn trải qua một người, đây là chiếc các việc hay làm gì chứ.”

Nói hoàn thành liền ném qua một mẫu hộp, là dao cạo râu: “Nói sở hữu hắn, sinh nhật vui vẻ.”

Thái Dương cười.

Sinh nhật lần trước của mình, Hoa Điêu nói chị em Bạch Dương có ý chí kiên định gan góc, cơ mà Thái Dương thấy chòm sao cũng như con người ta, chặng giải pháp trời đất cách nhau quá vô cùng khó để liên kết mối quan hệ, nên cô không nói gì.

Quan hệ giữa Khổng Thái Dương cũng như Khổng Bồi thật ra cũng không có gì phức tạp, anh trai anh đã từng là tía dượng của Thái Dương, tuy rằng không cùng huyết thống nhưng anh danh chính ngôn thuận là chú của Thái Dương, có thể hai chúng ta còn có cùng chúng ta, cùng sống chung cùng với nhau lâu Vậy nên.

“Khổng Thái Dương,” Khổng Bồi luôn Gọi cả bọn họ tên cô như vậy, nét mặt anh khi nào cũng bình tĩnh, nghiêm nghị.

Anh thường trầm lặng, vô cùng ít khi chuyện trò. Đến nỗi khiến Thái Dương gồm ảo giác lời nói bất quá chỉ đơn giản là biện pháp, nếu như không có câu hỏi gì anh đã không dùng tới.

Thái Dương ngẩng đầu nhìn anh, bên trên tay cô là con cá trơn lùi đã hy vọng tuột ra, chúng ta rất nhiều nói hồ ly giảo hoạt, Thái Dương lại thấy cá cũng chẳng bớt gì, cô sẽ buộc phải vật lộn sở hữu chúng.

“Ngày kia con cháu tới soát sổ sức khỏe, chú vẫn điều chỉnh hoàn thành rồi.” Khổng Bồi là Bác Sỹ.

Thái Dương chấp nhận, thành tích kiểm soát sức khỏe theo thông lệ hàng năm của cô ý trước giờ chưa bao giờ gặp mặt yêu cầu Việc gì, Thái Dương tự thấy mọi người chằng khác gì tê giác. Nhưng lại cô chỉ im lặng không nói lời nào, ở trước mặt Khổng Bồi, Thái Dương thường chưa nghĩ bạn thích gì, cô luôn muốn làm theo ý anh.

bầu khâu khí bên trên bàn nạp năng lượng khôn xiết tĩnh lặng, không bao gồm cầu nguyện cũng chưa có bánh sinh nhật.

Khổng Bồi là một người trong gia đình chưa thích hiệ tượng, tuy tất cả nhiều người biết sinh nhật của anh ấy mong mỏi công ty tiệc chúc mừng, tuy nhiên năm nào cũng thế, anh chỉ muốn ở mặt Thái Dương ăn một dở cơm tối an bình cũng như cố gắng này.
Chúc Các bạn đọc truyện vui vẻ!

Truyện 4 Phương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *