Dung tiên sinh bao giờ cũng cực nhọc Chịu đựng vị anh mang bà vợ cốc hôn bởi vì một duyên do chẳng đâu vào đâu. Sau cốc hôn cũng chẳng còn khác đời sống trước kia, Thích Nam vẫn tầm thường giường mang anh, chiếm lý cạnh bên anh. Điều đổi khác suy nhất là cô Điện thoại tư vấn anh bởi chú.

Trình làng truyện do đó chúng tổ ấm cốc hôn đi

Tác giả: Phong Tử
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện Như vậy chúng chúng ta ly hôn đi

Dung Trình nhắm ánh mắt của Levi hơi lóe lên. Trong lúc đàm luận có người nhà, tất cả mấy lần cậu ta lơ đãng liếc mắt nhìn lên lầu. Đối với một quản gia chuyên nghiệp, hành vi này của cậu ta hẳn nhiên là khác thường.

Dung Trình chưa bao gồm ý vạch trần chuyện này. Anh hết sức tính nhiệm vì chưng Quản da bắt đầu vừa phổ biến va chưa bao chậm dẫu vậy vô cùng an toàn và đáng tin cậy này.

Dung Trình giống như nhìn ra được sự mâu thuẫn trong mắt của cậu ta, tuy vậy chung cuộc cậu ta cũng không giải thích nguyên cớ với anh về biện pháp hành động kỳ lạ của bản thân mình.

không bao gồm ý định buộc phải ra chuyện này, sau khi hai người trong gia đình bàn luận ngắn gọn, Dung Trình đi lên lầu.

bố ngày trước, anh đã đến Minh Đảo này để đi làm việc, vẫn luôn ở tại biệt thự khách sạn Thạch Hạ này. Trước đây không lâu lắm, anh bắt đầu vừa trở lại khách sạn sau khi gặp người đặt hàng Minh Đảo, bây chừ bao gồm chút cảm cúm, do vậy cũng chưa bao gồm tinh thần chọn tòi nghiên cứu vãn hành vi kỳ lạ của bởi vì quản da này.

chỉ cần Dung Trình không nghĩ tới, anh không tra hỏi tuy vậy cảm nhận đáp án sau khi anh trở lên phòng——

buồng của anh ấy đã biết thành chim cưu chỉ chiếm ổ chim bất lương rồi.

Nói trắng ra là giường của anh đã bị chiếm. Bên trên giường của anh ấy còn tồn tại một mình.

Đúng nắm, chú ý theo độ cong đội bên trên giường, thiết yếu nghi ngờ đây đó chính là người thân, chắc rằng là một nữ, suy đoán bước đầu của anh ý là cũng như nạm.

Tay đặt ở cổ áo dừng lại chút ít, Dung Trình nghĩ lại, gia đình vừa đặt chân đến khách sạn thuộc về sản nghiệp của Tống thị, mà lại Tống thị có giao thiệp mang giới thư giãn điện hình họa cũng như truyền hình. Nghe nói, thỉnh thoảng giải trí thư dãn Tống thị vẫn Trình làng tiểu minh tinh của chúng ta tổ ấm tới ‘thăm hỏi’ ở các khu cao tầng của khách sạn này, cụ giành được danh hiệu công tác tinh vi.

Mấy ngày trước chưa tất cả cảm nhận phần ‘hảo ý’ này, Dung Trình bỏ quên chuyện này đi. Mà lại bây giờ… vì vậy, thanh nữ trên giường anh là…

tiếp nối chuyện này, Dung Trình chú ý lướt qua thành viên cô bé chôn các bạn trong chăn quay lưng lại mang người, bỏ quên tới cô ta nữa, xoay mọi người bước vào bồn tắm. Nửa giờ sau, anh nhẹ nhàng khoan khoái đi ra, nhưng mà mọi người nằm trên giường vẫn duy trì bốn nắm vừa rồi, có lẽ vẫn ngủ say từ sớm.

thể hiện thái độ chức vụ như chũm này thật không ra gì, Dung Trình vừa xem xét vừa đi ra ko kể buồng. Ngoại trừ phòng, Levi vẫn chờ không tính cửa ngõ, sau khi nghe được tiếng động thì chớp nhoáng thu lại vẻ mặt phấp phỏng không quan tâm, khôi phục cỗ dạng Quản da tinh anh.

“Dung tiên sinh, bữa tối vẫn sẵn sàng chuẩn bị xong xuôi, ngài mong muốn cần dùng bữa của phòng, hay là…?”

“Ẳn ở buồng nạp năng lượng đi.” Dung Trình chưa cân nhắc nhiều, bỏ ra tuyển lựa, sau đó dừng lại một ít, “Còn nữa, bên tôi hi vọng, sau khi sử dụng cơm trắng hoàn thành, tôi không muốn lại cần nhận thấy người chưa quan hệ ở trong nhà tôi nữa.”

Sắc mặt Levi không bao giờ thay đổi, cười lên tiếng: “Dạ, đây là trách nhiệm của tớ.” Nói hoàn thành, hơi áy náy quan sát về ẩn dưới lưng của Dung Trình, “Thích tiểu thư, mình xem…” Anh chưa nói hết câu kế tiếp, nhưng lại ý tư trong lời nói thật tách biệt.

>> tham khảo thêm H+ ẩm ướt

Thì ra trong lúc anh đứng ở cửa ngõ truyện trò, bạn gái trên giường sẽ tỉnh lại, hơn nữa lặng yên không nói tiếng nào, thua cuộc lưng Dung Trình, lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện. Giờ phút này thấy mình bị trục xuất, lập tức nhịn không đủ thông báo.

“Dung Trình, anh mong muốn đuổi em à? Không thể không nói anh quá vô tình rồi!”

Nghe được tiếng nói ngoại trừ dự liệu, biểu cảm của Dung Trình chuyển đổi một bí quyết vi diệu. Anh ban đầu ý thức được cân nhắc lúc nãy của bản thân mình gồm chút bơ vơ con đường rầy, bạn gái tạo nên trên giường tổ ấm không phải là người nhà của Tống thị đưa tới, cơ mà là…

Anh chưa khỏi quay đầu lại chú ý, sau đó thấy được một khuân mặt quen thuộc cần thiết quen thuộc ngoại giả.

Trong bộ đồ ngủ rộng áo quan thình của bản thân mình, vẻ mặt teen girls kia bi phẫn bĩu môi. Chắc hẳn rằng vừa mới nạp năng lượng no ngủ say tỉnh lại, bộ mặt vốn là cực kì xuất sắc của cô ấy ửng hồng, mặt mày xinh tươi mang theo vài phần quyến rũ, đoạt lấy ánh nhìn của người.

“Anh thật quá vô tình! Đường xa Vậy nên em tới thăm anh, anh chưa nói lời nói vẫn hy vọng đuổi em đi!” cô gái vừa nói dứt, bi phẫn biến đổi u oán, “Dầu gì cũng giữ em lại cần dùng bữa ăn chứ!”

tìm đến đấy, chẳng những gồm Dung Trình là người trong cuộc, còn thêm cả Levi, nét bên cả 2 phần lớn trở nên vi diệu hơn. Dường như anh ngửi ra được không khí kỳ lạ, nhưng mà sự bồi dưỡng nghề nghiệp hằng ngày đã kìm hãm anh, khiến anh miễn cưỡng kìm nén được sự tò mò của mình.

thỏa thuận thân phận của bạn gái, Dung Trình vừa bất ngờ, vừa sững sờ, sau ấy có thêm vài phần bất đắc dĩ, cơ mà không thốt ra được lời xua đuổi cô đi. Anh thở dài: “Sao em lại tới đây, Thích Nam?”

Thích Nam âu sầu quan sát anh: “Trước kia anh luôn Điện thoại tư vấn em là Tiểu Nam Nam.”

Dung Trình: “……”

Thấy anh nghẹn lời, Thích Nam mau chóng dẹp đi sự bi quan bả, mi trung ương cũng buông lỏng ra, vui vẻ. Cô lướt qua người anh, đi thẳng tới Levi mặc cỗ Tuxedo black color mặt cạnh: “Tiểu Hắc, ăn tối gồm món gì thế?”

—— Hết trêu chọc Dung Trình, cô lại đổi sang Việc dân sanh.

Levi liếc nhìn Dung Trình, thấy anh không nói gì, new bước đầu Giới thiệu các món đặc trưng của ẩm thực khách sạn.

Trong lúc dùng cơm trắng, Levi chuyển mắt ra hiệu, ý nói muốn vướng lại không khí riêng bốn mang lại hai thành viên gia đình. Nhưng mà ý tốt của anh ấy cố nhiên không đủ Thích Nam chú ý đến, vừa ngồi xuống bàn nạp năng lượng, cô đặt hầu hết sự chú ý của mình bên trên món ăn trên bàn, rượu thì rót hết ly này tới ly khác.

Dung Trình đã xong xuôi ăn, chỉ đơn giản là lẳng lặng quan sát cô, nhưng chung cuộc vẫn bị phương thức uống rượu của cô ấy đánh bại: “Em đừng uống nữa.” Trong nhận thức, anh biết tửu lượng của cô ấy chưa khá gì.

“Em cảm thấy không được vui.” Thích Nam nói chấm dứt, dốc hết một ly.

Dung Trình không nói nữa, lẳng lặng quan sát cô tự rót cho bản thân mình một cốc nữa. Thích Nam nâng ly lên đặt lên trên môi, dừng lại một chút rồi để tránh ra, quan sát về phía anh.

“Anh chưa cản em nữa à?”

im lặng.

“Anh chưa yên ủi em sao?”

im lặng.

“Anh…”

Môi Thích Nam ngập xong, đột nhiên nước mắt dâng lên, ‘xoạch xoạch’ rơi xuống, một ít rơi vào ly rượu. Cô chú ý thẳng vào mắt anh một hồi lâu, chú ý sẽ rồi thì đặt chúng xuống bàn, bình tĩnh nói: “Rượu hết ngon rồi.”

Nói chấm dứt lại ngẩng đầu chú ý Dung Trình đối mặt, sai bảo: “Anh lấy mang lại em cốc khác.”

Dung Trình đang im lặng, mang tay lấy ly bắt đầu, rót xong xuôi gửi cho cô. Thích Nam nhận lấy, mới vừa ráng thì nước mắt lại bước đầu rơi lã chã.

“Sao vậy?” sau cùng, Dung Trình đã cấp thiết làm như chưa nhìn thấy nước mắt của cô ý.

“Chú à, cháu nặng nề Chịu.”

Dung Trình bị cô gọi nghẹn họng. Không phải đây là lần ban đầu anh nghe cô xưng hô kiểu này. Thuở đầu hai người nhà cốc hôn, bởi lẽ cô là bạn làm việc cùng tuổi với Dung Trác, cháu của anh, cô đã từng có lần Hotline đùa theo Dung Trác vì vậy.
Chúc Anh chị đọc truyện vui vẻ!

>> tìm hiểu thêm Đam mỹ sinh tử văn

Truyện 4 Phương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *