Giữa trăm núi nghìn con sông, giữa vạn mọi người trên trần giới, ta đã từng gặp gỡ ai? Đã từng có lần ưa thích ai? Có khi nào mơ mộng cho chuyện tương lại? Và rồi trung tâm nguyện đó có được cũng như ý hay không? Hay đã là tương tứ thành nỗ lực tro tàn?

Giới thiệu truyện Tương tứ thành cố gắng tro tàn

Tác giả: Tuyết hình họa Sương Hồn
Thể loại: Ngôn tình

Trích đoạn truyện Tương tu thành vậy tro tàn

Tô Nhất cũng như phổ biến Quốc từ nhỏ đã quen nhau, cũng coi như là thanh mai trúc mã tuy nhiên chẳng bao giờ hạnh phúc. Ngược lại, hai đứa khôn xiết hay pk, đúng là một cặp oan da.

Lần bước đầu tiên Tô Nhất được biết hai từ “oan gia” là khi cô mới khoảng năm tuổi, nghe cô Uông ở nhà ở kề bên nói.

Cô Uông chị em của bình thường Quốc. Các lần Tô Nhất và chung Quốc ở dưới sân cãi nhau mang đến chơi dốt cất cánh chó chạy, cô ấy lại vừa cười vừa mắng yêu một câu:

“Hai đứa này, cứ ở gần là lại tranh cãi, thật và đúng là một cặp “oan gia”.”

có người ngồi ở bên cạnh ngóng chuyện lại chêm vào: “Yêu nhau lắm cắm nhau đau đó nhưng mà.”

Hồi đó, Tô Nhất còn nhỏ, chưa hiểu câu đó nghĩa là gì, chỉ biết chỉ một chữ “oan”, theo rất nhiều gì nghe được trên phim truyền hình mà lại hiểu nghĩa là thù ân oán, kẻ thù.

cái đầu non nớt của cô khẳng định: Đúng cố kỉnh, thông thường Quốc đó chính là kẻ thù của mình.

tầm thường Quốc bởi tuổi cô nhưng được số đông đứa trẻ trong khu coi cũng như “thần thánh”, bởi lẽ vì tên của cậu ta thường được nhắc đến bên trên ti vi, bao giờ cũng thấy có tin tức về “Chung Quốc” (*). Cứ nghĩ còn nhỏ mà đã được hầu hết vấn đề bự, trẻ nhỏ khi nào cũng xem cậu ta cũng như một vì chưng hero.

(*) Trong tiếng Trung, “Chung Quốc” cùng cách nói mang “Trung Quốc”.

chỉ cần có Tô Nhất biết hai chữ “Chung Quốc” này quan yếu là “Trung Quốc”, cùng vì cô đã từng có lần hỏi tía. “Bố, bên trên ti vi nói Trường Thành là chiến thắng phong cách thiết kế béo phệ nhất “Chung Quốc”, Trường Thành lâu năm do vậy, một người thông thường Quốc có tác dụng sao xây được?”

>> Tham khảo thêm Truyện đam mỹ trọng sinh

ba Tô Nhất cười cợt một hồi lâu rồi bắt đầu giải thích mang đến cô gái biết “Trung Quốc” trên ti vi chẳng hề là phổ biến Quốc. Rút cuộc, ông cũng bắt buộc không cảm thán một câu: “Xem lão tầm thường Kiến đặt tên mang đến cánh mày râu kìa, thật là lợi dụng quá.”

người mẹ Tô Nhất cũng chấp nhận cười, nhất trí: “Lại chẳng không. Mang đến nhà trẻ đón con, người ta mở miệng một tiếng là “bố của phổ biến (Trung) Quốc”, “mẹ của bình thường (Trung) Quốc”, có tác dụng ai cũng cần phải quay đầu lại chú ý xem là thần thánh phương nào.”

cha của Tô Nhất và bố thông thường Quốc cùng làm việc trong một bộ phận, hai căn nhà lại cộng sống trong một khu đàn. Bọn trẻ con trong khu bằng hữu khá đông.

Trong số đông đảo đứa con gái bằng tuổi, Tô nhất là phụ nữ vương “Ỷ Thiên xây dựng thương hiệu, ai dám tranh giành”. Trong đám đại trượng phu, bình thường Quốc là cai quản “bảo đao Đồ Long, hiệu lệnh quần hùng”. Tục ngữ có câu: Một núi thiết yếu gồm hai cọp, hai đứa “tiểu vương” mở màn quân của mình đùa trong khu, “tranh chấp địa bàn” là chuyện thường. Ai bảo cả khu có duy nhất một dòng sân đùa nằm giữa tư tòa lầu, đám bạn nữ cơ mà đùa nhảy dây, bật lò cò thì đám con trai vẫn chẳng có phần mà nghịch đánh round giả.

Để chiếm sân chơi, bình thường Quốc dẫn một đám đàn ông hùng hổ đi đến công kích bọn đàn bà. Tô Nhất cũng chẳng phải sợ hãi, mau lẹ dẫn nhiều chị em tướng bên dưới trướng các bạn ra nghênh chiến.

Đáng tiếc là Tô Nhất tuy còn nhỏ dại đang tài năng nuốm quân ra trận như Mục Quế Anh, nhưng mà đám phái nữ dưới trướng cô gái toàn là quân bất lợi, bị bầy đại trượng phu ném đất vào tổ ấm, đau chỉ cần chuyện nhỏ nhưng nhìn thấy ăn mặc quần áo đẹp bị không sạch thì chớp nhoáng đứa nào cũng ngoạc miệng khóc, nước mắt ngắn nước mắt dài quăng quật chạy. Chung cục, chỉ từ lại một gia đình bạn Tô Nhất bên mũi tay chân đầy bùn đất. Không có gì cách nào, ai bảo chỉ từ gia đình bạn cô ở lại làm mục tiêu đả kích.

Lần đó, phổ biến Quốc toàn win, Tô Nhất thảm bại quăng quật về. Về cho ngôi nhà còn bị chị em mắng: “Xem con có giống cô bé không? Bẩn thỉu chẳng khác gì một bé khỉ đất.”

Tô Nhất bởi quá cá tính mà thường bị chị em đánh. Lần này, cô bị đánh cực kỳ đau, bởi vì ăn mặc quần áo quá dơ, rất khó giặt sạch. Bị chị em quất mang lại vài roi vào mông, round đòn này dĩ nhiên là tại tầm thường Quốc.

ân oán cứ bởi vậy nhưng biến thành, Tô Nhất cũng như phổ biến Quốc từ đó trở thành một đôi tiểu oan gia.

>> Xem thêm Truyện đam mỹ ngược

“Oan da ngõ hẹp”, lời nói đó quả sử dụng rộng rãi có cặp đôi này. Và một khu đồng chí, lại cộng ở biệt thự số bố, thậm chí là cùng một tầng, hai ngôi nhà gần kề nhau. Một ngày dài đi ra lấn sân vào, cứ ngẩng đầu lên là bắt gặp. Chỉ cần nhận thấy bình thường Quốc, Tô Nhất đang nhanh chóng trợn mắt lên lườm nguýt.

chiến đấu thì tía bữa một ván nhỏ, năm bữa một ải Khủng, gần như là Tô Nhất và chung Quốc đấu tay đôi. Cụm “nữ binh” của cô ý bé bỏng hầu hết được mở rộng tầm mắt.

Trong chuyện hành động, cô bé thường chẳng hề là đối thủ của cánh mày râu phải chẳng đần gì mà lấy trứng chọi đá.

dẫu vậy Tô Nhất thì chưa, thiếu nữ chưa đánh thì không nuốt trôi mối hận này. Xác định vào đồ vật gi mà bầy cô đã đùa vui vẻ, phổ biến Quốc dẫn gia đình mang lại thì lũ cô lại nên nhường?

Khu bạn bè thường xảy ra hầu như trận đấu của cặp đôi oan gia này. Khi đánh nhau đồng minh, thông thường Quốc lãnh đạo nhoáng một chiếc là đã đuổi được bọn cô gái nhưng mà khi đấu tay đôi với Tô Nhất, cậu bé nhỏ lại cực khó giành phần chiến hạ. Thiếu nữ nào cắm, nào cào, nào đá… Mười tám nạm, võ nào cũng đủ. Có vài lần hăng quá, chung Quốc bị phái nữ cắn một chiếc thật dạn dĩ, tưởng cũng như rớt cả một mảng thịt ở cánh tay, đau đến nỗi tiểu cại trị “thống lĩnh quần hùng” chảy Việt Nam mắt.

Trong cơn tức giận, cậu nhỏ bé túm chặt lấy một mớ tóc của Tô Nhất, làm cho domain authority đầu con gái rớm máu, tiếng gào khóc của Tô Nhất làm cho chấn đụng cả khu.

Sau lần hai bên cùng thương tích nặng nề đó, suốt một thời gian dài, hai đứa trẻ mọi bị bác mẹ cấm túc, quán triệt phép xuống dưới sân chơi để tránh gây thêm chuyện.

ban đầu vào tiểu học, để khống chế sự ngỗ nghịch của chị em, xung quanh thời gian học bao gồm, chị em của Tô Nhất còn cho cô gái đi học bổ xung thư pháp. Bố chung Quốc đến cậu tham gian lớp cờ tướng. Cha mẹ hai bên các tích rất bồi dưỡng hầu như thói quen thanh nhã tiến bộ mang đến bé mọi người, chưa mong mỏi bọn chúng sau này trở thành mọi tên côn đồ cả ngày chỉ biết đánh lộn quanh đó cảnh đường phố.

Từ ấy Tô Nhất không còn được độc lập, hàng ngày đi học về, liền bị mẹ nhốt ở trong phòng luyện thư pháp.

thanh nữ cũng từng phòng đối mà lại làm sao cản lại được dòng cán chổi của bà bầu. Nước mắt còn lã chã rơi trên bảng chữ mẫu tuy vậy tai thì sẽ vểnh lên nghe ngóng tiếng rất nhiều đứa trẻ sẽ nô chơi dưới sân. Căn nhà chị em nằm ở tầng hai, nghe rõ mồn một. Vương Quốc Mỹ và Châu Manh Manh sẽ chơi đá cầu; Đàm Yên cùng Lý Khiết, Lưu Tiểu Tuệ đang phun chun; còn có… Một đám thiếu phụ đang nghịch vui vẻ ở bên dưới sân, cô bé cũng rất muốn được ra bên cạnh chơi cộng chúng.

hốt nhiên hầu như tiếng mỉm cười đột thay đổi tiếng la hét.

Trong tiếng la hét, tiếng khóc của Vương Quốc Mỹ độc đáo thánh thót. Tô Nhất vội bỏ cây bút xuống, chạy ra ban công xem, thì ra là phổ biến Quốc đã lấy một mẫu ná xuống lầu, bắn các viên đạn giấy về phía bọn người vợ.

Vương Quốc Mỹ ăn nên một cục ngay giữa trán, không Chịu được đau, cất tiếng khóc rượu cồn trời.

Ban công hai mặt tứ tòa lầu lần lượt có người phệ chạy ra ngó xem có đề xuất nhỏ căn nhà người thân sẽ khóc không.

người mẹ Vương Quốc Mỹ vừa nhận thấy liền hỏi: “Sao nạm con? Quốc Mỹ, sao nhỏ lại khóc?”

Vương Quốc Mỹ vẫn khóc, Châu Manh Manh ở bên dưới sân gợi ý mang lên: “Cô ơi, là thông thường Quốc vừa bắt đầu đánh “Mỹ Quốc” nhà cô ạ.”

Cô ít nhất thời lỡ miệng, nói ngược cả tên của Quốc Mỹ. Người lớn đã đứng trên ban công cũng cần phải nhảy mỉm cười “Trung Quốc đánh Mỹ (Quốc)” biến thành câu truyện mỉm cười tất cả khu bạn hữu. Tầm thường Quốc mang một dòng ná trong tay làm nên phải “cuộc đánh nhau thế giới thứ ba”, hóa thành “tội phạm hành động số một” của khu.

mẹ Vương Quốc Mỹ dẫn theo đứa phái nữ có quả ổi đỏ au bên trên trán bực tức mang đến ngôi nhà bọn họ thông thường mách tội.

tầm thường Quốc bị bố cho 1 ván đòn bởi suýt chút nữa là phun trúng mắt của Vương Quốc Mỹ. Game show này quả thực vô cùng nguy hiểm, bất cẩn hình như khiến người ta tàn phế.

Từ phía ban công nhà ở bên cạnh, nghe tiếng bình thường Quốc gào khóc thảm thiết, Tô Nhất thấy rất là hả dạ.

cầm cố cơ mà chung Quốc cũng rất cứng đầu, bị đánh một ải, hai cha hôm sau vẫn quên ngay, lại làm tiếp xuống sân gây chuyện. Cái ná đã trở nên tía tịch thu, cậu ta lại vậy một khẩu súng phun nước chạy xuống lầu, tay lăm lăm khẩu súng, phun liên tục về phía đám con gái đã đùa.

Đám cô gái chỉ từ nước vứt chạy, nhường vị trí mang đến bầy đàn ông.

tầm thường Quốc biến thành “phần tử phệ tía số một” trong mắt đám nữ trong khu. Về sau, chỉ việc cậu chạy xuống lầu, chưa cần biết trong tay cậu tất cả núm thứ “vũ khí gần kề thương” nào không, đám thanh nữ phần nhiều bảo nhau chạy hết. Tô Nhất không chịu đựng được cảnh đám thủ công cũ của bản thân mình không đánh vẫn hàng, cũng đòi tía tải cho một khẩu súng phun nước. Đổ đầy mực viết thư pháp vào trong, nấp bên trên ban công, phái nữ chiếm được cầm thượng chung, bắn phần đông phát súng thờ ơ xuống bình thường Quốc, cho cậu ta tắm một trận mực tàu rồi chạy tọt vào buồng cười một người.

không mừng được bao chậm đang nghe một tiếng “cạch”, một hòn đá rơi vào ban công, theo sẽ là tiếng hét giận dữ của phổ biến Quốc: “Tô Nhất, mày ra đây, tao biết chủ yếu mày vừa bắn súng.”

Tô Nhất nhỏ dại các bạn nhưng tinh ranh, đương nhiên đã chưa thò Áp sạc ra để hứng đá của cậu ta. Chỉ tiếc rằng nữ là mình, mẫu ban công nhà cô là vật, chúng chưa tất cả chân để chạy. Rốt cục, một hòn đá bay thẳng vào ban công, đập trúng kính cửa sổ nhìn ra ngoài kêu “choang” một tiếng, khiến nó vỡ vụn. Nghe thấy tiếng động lạ, bà Tô tất tả vào soát sổ, bắt gặp Tô Nhất chẳng những không của nhà ngoan ngoãn luyện thư pháp mà còn đổ hết mực tàu trong bình vào khẩu súng bắn nước, lại bắn nhau mang chung Quốc ở bên dưới sân. Cơn tam bành nổi lên, bà xách mẫu thanh hao để ở góc căn nhà ra đánh vào mông đàn bà, mắng: “Con thích hành động hả? Để người mẹ đánh với con.”

chưa thấy đứa nữ giới nào thích gây chuyện đại chiến đến cố gắng, giờ không uốn nắn sau này to lên cơ mà vẫn gắng thực chẳng hay ho gì. Bà Tô dạy dỗ nữ với một thái độ ngặt nghèo đầy mệnh lệnh.

chung Quốc cũng trở thành cha túm cổ lôi về cho 1 ván can tội ném vỡ cửa kính nhà Tô Nhất. Nếu Tô Nhất đứng gần cửa ngõ, hắn đã trở nên hồ hết mảnh vỡ tới tấp hôn vào mặt.

Quá bất trắc, chắc rằng quá bất trắc, đến ông thông thường Kiến cũng nghĩ con trai các bạn là “phần tử Khủng bố”, bao giờ cũng xây dừng “những chuyện to ba.”

quan sát hiện nay cơ mà đoán tương lai, thằng nhóc này bản tính thô bạo, không đánh thật đau, chỉ e tương lai bắt buộc phải vào căn nhà lao thăm chúng. Ông thông thường cũng bảo ban cậu phái mạnh của mình mang cách biểu hiện ngặt nghèo đầy mệnh lệnh.

Bà Tô và ông chung, sau khi đánh nhỏ xong xuôi sẽ cảm nhận bài học kinh nghiệm này chưa ăn nhằm. Mỗi các bạn chuyển cho con tổ ấm một bộ bàn giặt ăn mặc quần áo, bảo chúng ra quỳ trước ban công, tự kiểm điểm lại bản thân. Hai đứa trẻ bảy tuổi quỳ ngoại trừ ban công tức khóc. Qua số đông chấn song cầu thang, chỉ có liếc mắt là có thể bắt gặp đối phương ở ban công vị trí kia phải làm sao. Cả 2 lại nguýt nhau một loại rồi quay ngoắt đầu đi.

Suốt thời tiểu học, phổ biến Quốc và Tô Nhất chưa ít lần đề nghị cầm cố phiên nhau ra ban công quỳ lên bàn giặt.

Nhớ lại thời thơ ấu, ấn tượng tinh tế nhất của Tô nhất là các “trận chiến” với phổ biến Quốc và cả cái bàn giặt ko kể ban công.
Chúc Anh chị em đọc truyện vui vẻ!

Truyện 4 Phương

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *