
Sam Y vẫn theo Game chiến vô Phong thần phần nhiều năm nhưng mà chỉ đơn giản là theo dõi bóng lưng của anh ấy mà lại thôi. Anh nói rằng trong quả đât của anh sẽ mãi mãi chưa có hình bóng cô.
Giới thiệu truyện đụng vào yên ấm
Tác giả: Haje Boon
Thể loại: Ngôn tình
Trích đoạn truyện đụng vào ấm no
Sam Y lơ đãng quan sát ra ngoài cửa sổ, Để ý đến vẩn vơ về phần đông chuyện diễn ra quanh mọi người. Cô chưa bao giờ tín nhiệm bất cứ ai, cuộc đời gia đình như 1 vở kịch, bất kỳ ai Có thể là một diễn viên, với cho mình một mặt nạ hoàn hảo. Băng Băng không hề người thân yếu đuối, cô đấy đã không vày bồ làm phản nhưng khóc lóc bi tráng hay đòi tự tử. Tuy nhiên cô ghét nhất trên đời chính là nhiều loại các bạn chiếm đoạt hòa thuận của bệnh nhân khác. Cô cũng chẳng đặc thù với tính phương pháp Hạ Khuê khi cô ta duy nhất người mẹ cũng như thay. Bởi vì cô quá khinh suất, cứ cho là tất cả người thân bên cạnh Băng Băng thì cô ta không dám có tác dụng gì.
Sam Y nghe nổi tiếng gọi bạn, cô quay đầu lại, là Hạ Khuê, cô gái cỏ vẻ đã hết sức đắc ý:
“Chị trăm phương nghìn kế lấy lòng Game Phong Thần, ngờ đâu bị anh đấy bắt gặp con người thật. Đáng tiếc quá! Là tôi cố tình call anh ấy cho đó.”
Sam Y ngước mắt nhìn Hạ Khuê. Một tia đau lòng thoáng qua trong cô. Anh sẽ sớm thấy được mọi người cô rồi, mà lại tại sao cô lại cảm nhận căng thẳng nắm này?
“Đã có tác dụng gia đình bạn xấu rồi nuốm xấu bổ xung chút nữa cũng chẳng sao đâu nhỉ?”

Sam Y đứng lên, giơ tay lướt nhẹ qua khuôn bên thanh tú của Hạ Khuê:
“Tôi vẫn tự hỏi nếu hủy hoại đi khuôn bên cute này thì trù trừ cô còn có thể đi quyến rũ được ai nữa nhỉ? Cô thật giống bà mẹ cô, phần đông là biển ly tinh cả thôi!”
Sam Y khinh bỉ nhìn Hạ Khuê. Cô ả bật khóc:
“Sao chị lại xúc phạm bà mẹ cũng như thế? Chị có đáng ghét em thì cứ nhằm mục đích vào em, bà mẹ không tương tác gì tới chuyện này…”
>> đọc thêm Truyện đam mỹ sinh tử văn
tình cờ thấy thể hiện thái độ Hạ Khuê chuyển đổi, Sam Y liếc mắt ra bên cạnh cửa thấy có người. Cô mỉm cười mỉm cười, ra ý cho Hạ Khuê nói tiếp:
“Em biết chị ghét em vày em yêu gia đình trai Băng Băng. Cơ mà tình yêu chưa bao gồm lỗi, có thể cảm tình của chị ý dành cho anh Thần. Chị có vẻ bảo em làm cho bất kỳ điều gì, chỉ xin chị đừng bắt em rời xa anh đấy, em chưa sống nổi…”
Sam Y khúc mắc tại sao cô ta lại nhắc kể cả chuyện của mình vào. Cô chán nản thở dài một tiếng. Hạ Khuê giống như vô cùng nhập vai, khóc lóc vô cùng thảm thiết. Sam Y thấy hết sức buồn nôn, tuy vậy thôi thì đằng nào cũng đồng ý đóng phim với cô ả thì bắt buộc diễn mang lại đạt. Nghĩ nắm, Sam Y liền xô Hạ Khuê thật khỏe mạnh té xuống đất, ngang ngược nói:
“Cô biết điều thì yêu cầu chia ly đi, đến lúc đó bên tôi chắc là cân nhắc lại mang lại cô. Tôi cũng ko phải dạng thành viên kiên nhẫn đề nghị nhanh lên một chút. Nhiều hơn không đủ nói cho anh ta biết, là cô tự nguyện. Rồi bảo anh ta mau lẹ cho cầu xin Băng Băng tha thứ.” Sam Y nói cụ chứ trong lòng mỉm cười lạnh. Loại chúng ta sẽ phản nghịch thì bao gồm mang đến cũng chẳng ai đề nghị. Băng Băng chắc hẳn đã vui vẻ sở hữu người khác mất rồi!
Sam Y thấy diễn chũm này cũng rất hay, thấp nhất cũng có thể ít hơn thời gian rầu rĩ. Sam Y nháy mắt rồi cười cợt vô cùng tươi có cô ả:
“Nhớ trả cat sê mang đến tôi!”
Rồi cô nhanh chóng bật dậy khỏi khu vực đấy để lại một Hạ Khuê sẽ còn đã ngạc nhiên rất là.
Sam Y lựa chọn loại ghế đá quen cùng sau trường cũng như ngồi xuống. Dạo này cái tên “Phong Thần” này được nhắc đến ngày càng cụm. Cô đã mất bao nhiêu lâu để quên đi, ngỡ như như đã không còn nhớ, hoá ra bản tính cô đang chưa bao giờ quên.
Cô gặp mặt anh khi cô 4 tuổi. Người mẹ của cô và của anh ý là bạn thân thời trung học nên ngày nghỉ cuối tuần nào cô cũng được mang đến nhà anh nghịch. Ngay từ lần bước đầu thấy được anh, cô đã bị thu hút bằng đôi mắt của anh ấy – một góc nhìn lôi cuốn mang lại bất thình lình, chính là màu xanh lá cây tím sâu thẳm. Dưới ánh nắng mặt trời, đôi mắt anh cũng như bừng sáng. Từ lúc đó cô biết, cô tất yêu rời mắt khỏi thành viên gia đình phái mạnh đấy. Cô bao giờ cũng muốn đến ngày cuối tuần thật nhanh vì khi đó cô dường như gặp lại anh.
Cô còn nhớ hồi đó khi mẹ cô bắt đầu mất cô luôn chìm đắm trong nỗi bi thảm cơ mà bỏ bê vấn đề học. Vì vậy chỉ sau một thời gian các thành tích học tập của cô ấy đã tụt dốc chưa phanh. Lúc ấy tía cô chỉ đắm chìm trong tình mang cô vợ bắt đầu cưới cũng như đứa bé riêng của ông ta nhưng mà bỏ quên chúng ta còn có một đứa phụ nữ. Bà Phan Ngọc Hân – mẹ của Game chiến vô Phong thần vẫn công bố quyết định “bắt” cô cho học với anh. Sam Y vẫn còn nhớ nguyên loại cảm hứng vui sướng mang đến ngạt thở, cứ nhảy nhót cả ngày. Giờ nghĩ lại Sam Y thấy tổ ấm thật lố bịch!
Cứ mỗi buổi chiều sau khi tan học là cô lại sang căn nhà anh để học. Anh chưa bao giờ Để ý đến cô, thậm chí còn tỏ vẻ bực bõ mỗi khi nhìn thấy cô. Anh luôn bỏ mặc cô làm cho bài xích tập, cũng chưa bao giờ hướng dẫn cho cô tí nào. Cô có cảm xúc anh vẫn trông trẻ thì chính xác là kèm cô học. Tuy nhiên Sam Y lúc đấy còn nhỏ dại, cô cũng chẳng để ý nhiều, cô chỉ cần biết rằng nhà bạn và đã được ngồi cùng anh là đủ rồi.
Từ khi học với anh, thành tựu học tập của cô ấy có lợi lên phần nhiều. Chẳng phải là vì được anh dạy nhưng vị ánh mắt áp bức của anh dành mang lại cô khiến cô auto chuyên cần mà học hành.
Thời gian dần qua, chẳng mấy chốc cô vẫn cứng cáp. Sam Y xinh tươi là cố, khả năng là gắng, cô đó chính là cô bé hoàng trong ngôi trường Nam Phong này. Hồ hết nam sinh trong trường rất nhiều theo đuổi cô, nhưng mà sao cô lại quan trọng chiểm được con tim anh?
Cô không mong mỏi nhớ mang lại quãng thời gian ấy, cũng không mong nhớ xem rút cục đang cần đến bao nhiêu thủ đoạn để dành được anh. Tuy nhiên cuối cùng anh cũng chưa bao giờ chú ý cô một lần, ban đầu đi anh chỉ để lại mang lại cô một câu:”Tôi chưa mong nhìn thấy cô thêm bất kể lần nào nữa, đừng lúc nào có mặt trên thị trường trước mắt tôi”. Rồi lãnh đạm rời đi. Đi cho một phương trời khác, cách xa cô cả nửa vòng thế giới. Chưa ai biết lúc đấy cô vẫn đau buồn vắt nào, trái tim cô cũng như bị dao cứa vào từng nhát thật sâu.
lưỡng lự bao nhiêu lần cô tự hỏi bản thân người trong gia đình liệu yêu anh là đúng hay sai? Sao cô có thể yêu chúng ta máu lạnh bí mật Chịu đựng chứa nhiều năm cũng như thế? Thật ra Sam Y luôn thích một gia đình bạn Đấng mày râu ôn hòa và ấm áp, chắc là sưởi ấm áp con tim cô. Cô không cần một mình hờ hững ở bên bởi vì cô đã đủ lạnh, nếu hai khối đá ở cùng cả nhà thì đang chỉ lạnh bị tiêu diệt cơ mà thôi. Mà lại ân hận cũng cần thiết đổi khác được điều gì, vày tình yêu vốn dĩ đang luôn bất công Vậy nên. Cô khôn cùng ghét con tim mình do chúng luôn chưa nghe lời. Lý trí luôn mách bảo cô phải quên đi con người ấy tuy nhiên trái tim thì đã cứ lì lợm, không chịu đựng xóa nhòa hình bóng anh. Cô luôn nghĩ nếu ngay hiện tại chạm chán lại anh vẫn sử dụng thể hiện thái độ gì để đối diện đây? Đã đang tôn sùng anh cũng như trước hay vẫn đóng vai phản diện cũng như bao bấy lâu anh đã nghĩ thế?
Sam Y đã mơ màng thì giật mình tỉnh dậy. Thấy Băng Băng vẫn ngồi cạnh, Sam Y biếng nhác cất tiếng hỏi:
“Cậu cho từ bao giờ thế?”
“Tớ đến được một lúc rồi dẫu vậy không nỡ đánh thức cậu.”
>> tham khảo thêm Đam mỹ abo
Băng Băng đang cười cợt tươi. Cô đó sẽ luôn lạc quan trong bất cứ bối cảnh nào. Sam Y do dự Băng Băng vui thật hay giả vờ, cô chần chừ yên ủi sao đành im lặng.
“Tên khốn khiếp đó dám bội nghịch bà đây, hàng đầu đừng để chạm chán lại nếu như không gặp gỡ lại một lần tớ đã đánh hắn một lần mang lại hả dạ.”
Sam Y chưa nhịn được mỉm cười phá lên. Xem ra cô lo thừa rồi. Chắc rằng Băng Băng cũng đều có bi thiết, dù sao bị ý trung nhân bội nghịch hẳn không vui vẻ gì. Cơ mà cũng chỉ cố kỉnh nhưng thôi, cánh mày râu bên trên đời này thiếu sao? Tuy nhiên sẽ quan yếu mang lại qua chuyện này dễ dàng vì vậy. Hạ Khuê đang quá khinh thường cô rồi, cô ta nghĩ chúng ta là ai nhưng dám gây chuyện sở hữu cô chứ!
Mời Cả nhà theo dõi tiếp truyện trạm vào yên ấm tại truyen24